Viết blog, chạy bộ và linh tinh


Hôm nay 17.2.2022, tức là gần 3 năm kể từ lần cuối blog này có bài mới. Tôi quyết định từ năm 2022 này sẽ bắt đầu viết blog đều trở lại. Lý do là gì? Thật sự tôi cũng không biết. Có thể, đơn giản chỉ là THẬT SỰ ghi lại những khoảnh khắc, những quan sát diễn ra trong cuộc sống. Nghe hơi huề tiền, viết blog thì tất nhiên là ghi lại những thứ đó rồi chứ chẳng lẽ ghi gì khác? Tôi nghĩ lý do vì sao thời gian qua tôi ít viết, và đôi khi lấy cớ là bận rộn để không thể viết, chính là vì trước giờ mình toàn viết với ý nghĩ là: viết cho người khác đọc. Chính vì tâm lý này, mà nhiều khi tôi bị rụt rè. Liệu thông tin này người khác có quan tâm không, chủ đề này mình đã hiểu đủ chưa, mình nói ra vậy có kỳ không? Người ta có ném đá mình không? Mình đã biết đủ đâu mà viết?…

Chính vì tâm lý đó mà riết rồi, có nhiều khi muốn viết một cái gì đó, tôi lại thôi. Để có thể viết đều lại, để thực sự ghi lại nhật ký, những quan sát, quan điểm của mình thì chỉ có cách thay đổi tư duy. Thay vì viết cho ai đó đọc, thì tôi quyết định chỉ viết cho tôi đọc thôi. Vậy là xong. Viết cho mình cũng là một cách để trò chuyện với chính mình đúng không? Ai nghĩ gì, comment gì mặc kệ thôi haha. Cuộc sống có quá nhiều điều thú vị và đáng nhớ, sao ta không ghi lại nhỉ. Một phần tôi thấy mình bắt đầu già, có tuổi rồi, nên muốn ghi lại càng nhiều càng tốt, để mai mốt khi gìa khú đế ngồi đọc lại nhật ký của mình chắc nó cũng vui vui haha.

Còn lại một lý do nữa, người ngoài nói rằng tôi quá ít nói (nghe mâu thuẫn quá vì tôi làm nghề MC), không quá cởi mở, lạnh lùng… có khi họ chẳng hiểu được tôi. Okay, vậy giờ khó nói thì tôi viết vậy. Viết để ai đó muốn hiểu tôi hơn chút thì xin mời đọc blog này, đỡ mất công trình bày giải thích haha.

Coi như đây là một mục tiêu mới trong năm mới Nhâm Dần này. Viết đều hơn, nhiều hơn. Viết cho chính mình. Vì tôi viết cho tôi nên nếu các bạn có không đồng tình hay ném đá gì thì cũng kệ các bạn haha. Tôi chẳng có đang chứng tỏ mình đúng hay gì gì cả. Nếu có duyên ghé qua blog này, các bạn thoải mái thể hiện quan điểm, comment.. nếu hứng lên thì tôi sẽ trả lời, nếu gặp bad day thì thôi nha hahaha.

Câu chuyện đầu tiên để khai bút nhân ngày quét mạng nhện blog chính là chạy bộ. Yes, năm nay là năm tôi đặt mục tiêu mình chạy bộ đều đặn hơn. Mấy năm trước cũng chạy nhiều, cũng thi thố này nọ 3 môn phối hợp Ironman, rồi trail, rồi marathon các kiểu… nhưng rốt cuộc tôi nhận ra, mình chỉ ham chạy lúc…có giải. Còn giải qua đi rồi thì cái sự lười biếng nó bắt đầu. Tập tành chẳng đều mấy. Và tôi nhận ra, mình giống cậu học trò lười học, đến lúc thi thì mới bắt đầu dồn vô học. Kiểu work under pressure, tưởng là hay. Nhưng thực chất là, chỉ ham thành tích mà thôi. Học như thế thì chả có bổ béo gì.

Anyway, đó là kiểu học vẹt, ham thành tích. Chạy bộ cũng vậy, nếu bình thường không tập luyện đều đặn thì cũng chẳng bổ béo gì cho sức khoẻ nếu chỉ nhăm nhăm tham gia mấy cuộc thi rồi post hình lên facebook khoe chúng bạn. Sự thật là như thế. Tôi phải chấp nhận rằng tôi có là như thế. Cho nên, năm nay tôi tập tành đều đặn lại, đúng nghĩa là vì sức khoẻ chứ không phải là vì thành tích race. Năm 2022 qua được gần 50 ngày, và tôi đã chạy được 36 ngày rồi. Hình trên là hình trên Strava (apps theo dõi hoạt động thể thao phổ biến). Cứ mỗi lần chạy là nó đều record lại. Tôi cứ đánh số để biết 2022 này rốt cuộc mình sẽ chạy được bao nhiêu ngày.

Ban đầu tôi còn đặt mục tiêu run everyday cơ. Và thật sự tôi vẫn đang giữ mục tiêu cao đó, và nó rớt dần là vừa :)). Đặt mục tiêu như vậy, nhưng tôi không cố. Có những ngày quá bận bịu hoặc quá mệt, tôi lắng nghe cơ thể mình và nghỉ chạy. Nhưng trong đầu tất nhiên vẫn nhớ là mình phải chạy thường xuyên nên đừng off lâu quá. Dần dà, nó thành một thói quen. Tôi nghĩ bất kỳ thói quen nào cũng có thể tập được, chỉ cần bạn đừng quá khắt khe với mình. Hướng đến một mục tiêu thật cao, và cố gắng làm hết mức, là đủ.

Thật trớ trêu, tôi nhận ra điều này khi chân tôi giờ đã không còn như xưa, cổ chân tôi bị bác sĩ phán là thoái hoá khớp, phải bỏ long run. Xui gì mà xui dữ. Nói chung là tôi sẽ không thể chạy dài như xưa, kiểu cự ly FM hoặc trail 42km…Bs nói càng chạy thì khớp cổ chân sẽ ngày càng thoái hoá. Mày ngưng thì nó bớt. Giờ tôi chạy thì không thấy đau, ngay cả HM cũng êm nên tôi nghĩ chạy pace chậm thì cũng okay. Chắc HM là vừa đủ. Tuần vẫn đá bá banh đủ 2 trận. Đá banh thì chạy ít, tầm 5-7km nên vẫn không sao.

Năm nay các Race ở Vn đã mở lại, tuỳ duyên thì sẽ tham gia các cự ly ngắn cho vui thôi. Cho có không khí giải. Nhưng nhất quyết một điều là, dù có tham gia giải hay không thì tôi vẫn chạy bộ đều đặn. Vì tôi muốn chạy vì sức khoẻ, chứ không phải vì thành tích của một giải nào đó. Đó là điều mà tôi thay đổi về tư duy của mình. Chả phải gì lớn lao. Nhưng tư duy thay đổi thì cũng là điều đáng phải ghi lại, đúng không ạ?

Hóng đến cuối năm tôi sẽ tổng kết xem chạy được bao nhiêu ngày, với tổng số bao nhiêu km. Và rồi lại phải khoe cái thành tích đó hahaa. Ôi, đúng là vẫn còn sân si khoe khoang lắm. Nhưng thôi, quan trọng là cái cách khoe nó cũng đã thay đổi theo hướng tích cực hơn chút.

One thought on “Viết blog, chạy bộ và linh tinh

  1. Em nhận được email thông báo nên lọ mọ vào đọc bài anh Khánh viết. Cảm ơn anh viết blog lại. Chúc anh năm 2022 viết đều và chạy đều. 🙂

    Like

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s